làm sao quên được anh làm sao có thể cười

3 bước để quên một người không yêu nhanh và không chịu nhiều tổn thương: cho bản thân đau buồn trong thời gian ngắn, xóa ký ức quên tất cả và làm lại cuộc đời mớiCách giúp quên một người ít đau đớn và nhanh chóngKết thúc một mối tình có thể là một kinh nghiệm đau đớn, đặc biệt là khi những suy Ghi chú về lời bài hát Làm sao để quên em. Lời bài hát Làm sao để quên em - Khánh Lâm liên tục được cập nhật đầy đủ các thông tin về nhạc sĩ, ca sĩ thể hiện, năm sáng tác, mp3 cũng như video clip (youtube) tại loibaihat.biz. Không tin chắc được rằng khi nói sẽ làm được thì có làm được thật hay không. Bởi vì cảm giác buồn tiếp tục tấn công cho đến khi không làm được gì cả ngày. Này là lý do tại sao cậu ấy không muốn đến rồi gặp nỗi đau đớn như thế này ở bệnh viện nào khác. Làm Sao Quên Được - Thanh Bình | GIỌNG CA ĐỂ ĐỜITổng hợp Album BOLERO các ca sĩ https://goo.gl/A3VVnA Ca sĩ trung tâm giongcadedoi.com:Quang Lập https://goo. Làm sao quên được hình bóng ấy. Đánh mất em là ca khúc bắt đầu trình làng của ca sỹ Quang Đăng Trần. Bài hát là tâm sự domain authority diết của con trai trai lỡ đánh mất người con gái bản thân yêu, tiếc về cuộc tình cũ. Er Flirtet Ständig Mit Anderen Frauen. Cuz I like u, like uCuz i like u, like uSweetie i know u like me tooSweetie i know u like me tooCuz I like u, like uCuz i like u, like uSweetie i know u like me tooSweetie i know u like me tooDrinking too much, Tripping all nightAnh vẫn đứng đó khi em bên aiMột người tìm người mới, một người ở lạiEm đã từng nói em sẽ vui hơnKhi bên cạnh anh, em không cô đơnĐừng lừa dốiNhưng ta sẽ phải xaMãi lạc nhauLà do em màCảm ơn một người đến sauThật quá là Khó để có thể giữ em lại, khi không còn yêu, không còn quan tâm nhiềuBiết là sẽ rất đauKhi mà ta mất nhauLàm sao có thể quên một ngườiĐã từng trao ánh mắt, trao cả nụ cườiNhưng giờ đã đánh mất, để chính hôm nayEm đã chính thức buông tay muốn buông tayBaby anh chẳng làm sao đâuMới *** nhau chẳng được bao lâuCứ ngỡ rằng đây là phép nhiệm màuNhưng ta chẳng nhận ra nhauEm đã từng nói, không nên si tìnhKhông vì tình yêu, quên đi bản thân mìnhAnh đã cố kìm lại đã muốn kìm lại, anh cố gắng đi tìm Tình cảm chân tìnhEm hãy trở về đâyEm đang ơ đâuAnh đang thật đau, em chẳng hề thấyBut you don't knowBut you don't knowHow to Format LyricsType out all lyrics, even repeating song parts like the chorusLyrics should be broken down into individual linesUse section headers above different song parts like [Verse], [Chorus], italics lyric and bold lyric to distinguish between different vocalists in the same song partIf you don’t understand a lyric, use [?]To learn more, check out our transcription guide or visit our transcribers forum Tâm sự Thứ hai, 20/3/2006, 1836 GMT+7 Bạn tôi khuyên tôi hãy yêu người khác, nhưng tôi thấy thật khó khăn. 6 năm tươi trẻ nhất tôi đã dành cho một người, giờ tôi gần như không còn cảm xúc khi yêu và tôi không đủ lòng tin vào một tình yêu mới. Liệu tôi có gặp được người con trai lại làm cho lòng tôi rung động, và làm sao tôi có thể quên được anh? From Yen NhiTo vne-tamsu Sent Thursday, March 16, 2006 529 PM Subject Toi mong uoc minh se quen di Từ nhỏ tôi sống trong một gia đình không hạnh phúc, tôi không biết bố mẹ đẻ mình là ai, tôi sống với một người mẹ nuôi nghiêm khắc và người chồng của mẹ nuôi tôi. Người đàn ông đó đã biến cuộc sống tuổi thơ tôi thành một chuỗi ngày buồn khổ, thêm vào đó mẹ nuôi tôi lại là người quá khắc nghiệt và coi trọng đồng tiền, vì vậy từ nhỏ tôi đã phải lao động kiếm tiền giúp đỡ gia đình. Hoàn cảnh khốn khó đó không làm cho tôi nản chí mà ngược lại, nó hun đúc trong tôi quyết tâm học thật giỏi để thoát khỏi cảnh nghèo. Hết cấp 3 tôi được tuyển thẳng vào một trường đại học lớn ở Hà Nội. Tôi đã phải cố gắng vừa làm vừa học để trang trải cho việc học hành và đưa tiền cho mẹ tôi khi đó tôi sống rất hạnh phúc vì tôi kiếm được mỗi tháng gần 2 triệu đồng bằng việc đi dạy tiếng nước ngoài cho những người đi xuất khẩu lao động ở một vài công ty và dịch tài liệu. Nhưng rồi cơn ác mộng của tuổi thơ lại ập đến khi vào thời điểm chuẩn bị ra trường tôi bị ốm rất nặng vì bị u, một phần vì tôi đã kiệt sức. Tôi phải nghỉ làm để đi nằm viện, và người mẹ nuôi đã bỏ mặc tôi. Khi đó tôi rất buồn nhưng không cô đơn vì bên cạnh tôi còn có anh, người yêu của tôi từ năm đầu tiên học đại học. Anh là mối tình duy nhất và sâu nặng của tôi, nhiều khi tôi thầm cảm ơn số phận vì mình đã quá khổ nhưng bù lại đã yêu và được yêu. Tôi đã bấu víu và đặt hết hy vọng vào mối tình đó để có thể vượt qua những nỗi khổ từ phía gia đình. Chúng tôi yêu nhau từ năm 2000, khi tôi học năm thứ nhất. Trong suốt 5 năm yêu nhau, chúng tôi cũng đã cãi nhau, rồi giận nhau, nhưng bao giờ tôi cũng làm lành dù nhiều lúc không phải lỗi của tôi, vì tôi nghĩ rằng người yêu tôi có một gia đình hạnh phúc, sống một cuộc sống đầy đủ từ nhỏ đến lớn nên nhiều khi hơi ích kỷ, không quan tâm đến tôi, dù vậy tôi vẫn thấy hạnh phúc và tin tưởng vào tình yêu của chúng tôi. Bù lại gia đình anh rất quý tôi, tôi đã tràn trề hy vọng vào một tương lai hạnh phúc với người mà tôi yêu bằng cả trái tim mình. Khi tôi bị ốm nặng và phải mổ u, tôi bị gia đình bỏ rơi. Sau khi bình phục lại tôi xin phép mẹ tôi vào Sài Gòn làm ăn. Khi tôi đi thì ở nhà mẹ tôi đã tuyên bố từ tôi, và nói rất nhiều chuyện không có thực. Tôi vẫn chịu đựng và vẫn gửi tiền về cho bà, trích từ số tiền lương ít ỏi đó. Bây giờ bà tuyên bố không cho tôi về ở vì không muốn cho tôi được thừa kế ngôi nhà, nhưng vẫn nhận tiền của tôi hàng tháng. Khoảng thời gian sống trong Sài Gòn nhiều lúc tôi rất hụt hẫng và chán nản, tôi mơ ước có một mái ấm gia đình để xoa dịu đi vết thương ở trong lòng mình. Nhưng người yêu tôi không đồng ý cưới mặc dù anh cũng ở và làm việc trong Sài Gòn. Anh nói rằng phải có sự nghiệp, có nhà riêng thì mới cưới. Thú thật lúc đó tôi cũng đã có lúc xao lòng, muốn chia tay anh để lấy một người khác cũng yêu tôi, và chăm lo cho tôi rất nhiều. Nhưng khi anh biết được, nhìn anh buồn hốc hác đi, tôi chợt bừng tỉnh và gạt đi những suy nghĩ vẩn vơ đó của mình. Tôi đã xin lỗi anh và chúng tôi lại hạnh phúc. Công việc của anh ở Sài Gòn không tốt nên anh lại quay về Hà Nội và thuyết phục tôi ra theo, tôi đã đồng ý mặc dù nếu tôi ở lại Sài Gòn thì tôi đã trở thành trợ lý cho tổng giám đốc một công ty nước ngoài. Tôi ra Hà Nội, không thể và cũng không muốn trở về ngôi nhà nữa. Có một lần vì muốn làm bổn phận người con tôi đã trở về, nhưng mẹ tôi nói rằng chỉ cần tiền chứ không cần tôi, rằng ngày xưa bà nuôi tôi bao nhiêu tiền thì nay tôi phải trả lại, tôi đã nuốt nước mắt vào trong và vẫn đều đặn gửi tiền về cho bà. Tôi thuê một căn phòng nhỏ và ở cùng hai người bạn thân, thật may mắn chỉ sau một tuần, tôi đã có thể xin được vào một công ty rất lớn của nước ngoài làm ở bộ phận nhân sự với mức lương gấp mấy lần các bạn cùng học. Niềm vui chẳng được bao lâu thì chúng tôi cãi nhau, vì anh vẫn chưa tìm được việc làm như ý, và vì tôi cứ nhất định đòi cưới. Khoảng thời gian đó chúng tôi có khi một hai tuần mới gặp nhau một lần. Tôi biết anh rất buồn nhưng tôi cũng buồn vì thái độ cư xử của anh nên không làm lành với anh trước như ngày xưa nữa. Thế rồi tôi phát hiện ra anh yêu người con gái khác, tôi hoảng loạn thật sự vì tôi không bao giờ nghĩ đến việc đó. Tôi đã cầu mong anh quay lại, vì tôi cảm thấy mình không thể yêu ai ngoài anh. Thời gian đó tôi đã nghĩ đến cái chết, tôi không có gia đình, không có anh chị em, gần 6 năm trời tôi chỉ biết dựa vào mối tình đó để hy vọng một tương lai hạnh phúc sau này. Lúc đó tôi tuyệt vọng, tôi không thể tâm sự với bạn bè được vì bạn bè ai cũng bảo tôi quá khổ vì yêu anh rồi, nếu biết anh phản bội tôi, mọi người nhất định sẽ bắt tôi quên ngay con người đó đi. Lúc đó tôi chỉ còn biết dựa vào tình cảm yêu quý và những lời khuyên chân thành của mẹ anh một người quý tôi như con gái để cố gắng níu kéo anh trở lại. Và anh đã trở lại. Tôi vui mừng xiết bao, và chăm chút cho anh như chuộc lại lỗi lầm của mình mặc dù tôi không hề có lỗi gì, mong anh đừng đánh đổi hơn 5 năm yêu nhau lấy một tình cảm thoáng qua. Anh cũng khẳng định với tôi là anh với người con gái đó không có gì, chỉ là ở mức độ bạn bè thân thôi. Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, tôi phát hiện ra là anh vẫn còn quan hệ với bạn kia, và khi tôi hỏi thì anh nói là đã hết yêu tôi rồi, chỉ còn lòng thương hại thôi. Tôi quá đau đớn, hàng ngày tôi lao vào làm và học. Tôi sợ nhất là ngày thứ 7 và buổi sáng ngủ dậy, khi đó dù cố gắng nước mắt vẫn trào ra. Bạn tôi khuyên tôi hãy yêu người khác, nhưng tôi thấy thật khó khăn. 6 năm tươi trẻ nhất tôi đã dành cho một người duy nhất, giờ tôi gần như không còn cảm xúc khi yêu và tôi không đủ lòng tin vào một tình yêu mới. Liệu tôi có gặp được người con trai lại làm cho lòng tôi rung động, để mơ về một mái nhà nhỏ với những đứa con ngoan. Nhưng tôi quá sợ khi nghĩ đến một ngày nào đó tôi lại phải giải thích về hoàn cảnh của mình, nếu tôi gặp người nào đó làm trái tim tôi rung động, liệu họ có thông cảm được không? Và làm sao tôi có thể quên được nỗi đau từ trong lòng, và làm sao tôi có thể quên được anh, khi mà đến bây giờ tôi vẫn trào nước mắt khi nghĩ đến anh. Nhi Ý kiến chia sẻ với Nhi, xin gửi về Tamsu Vui lòng gõ có dấu, gửi file kèm. Làm [C]sao để quên được anh làm [Am]sao để em ngừng yêuLàm [F]sao có thể quên anh khi đêm dài trôi qua [G]em chỉ có một mìnhLàm [C]sao để thôi ngừng đau làm [Am]sao để thôi chờ mongLàm [F]sao có thể yêu anh khi tim anh luôn chỉ [G]trao riêng về ngườiVì [C]yêu em yêu một người không yêu mìnhVì [Am]yêu em nhớ một người đang nhớ aiVì [F]yêu anh yêu ai kia quá ngây thơVì [G]yêu em yêu anh quá ngu ngơ[C]Nhớ anh từng chiều chơi qua những ký ức[Am]Nhớ anh lòng này bao năm vẫn thổn thức[F]Nhớ anh một thời bên anh cho em mãi mãi [G]không quên[C]Tháng năm tìm lại nơi đây em đau thắt[Am]Tháng năm kỷ niệm một bầu trời nước mắt[F]Tháng năm một thời phiêu du cho em mãi mãi [G]không quênBRIDGE[C]Quên quên làm sao ấm [Am]áp đó [F]yêu yêu làm sao vì khoảng [G]cách đó[C]Ta giờ đây hai người [Am]xa lạ vì [F]đâu ta lạc mất [G]nhauLÊN 1/2 TONE[C]Nhớ anh từng chiều chơi qua những ký ức[Am]Nhớ anh lòng này bao năm vẫn thổn thức[F]Nhớ anh một thời bên anh cho em mãi mãi [G]không quên[C]Tháng năm tìm lại nơi đây em đau thắt[Am]Tháng năm kỷ niệm một bầu trời nước mắt[F]Tháng năm một thời phiêu du cho em mãi mãi [G]không quên[C]Ta giờ đây hai người [Am]xa lạ vì [F]đâu ta lạc mất [G]nhauNhớ [C]anh!

làm sao quên được anh làm sao có thể cười